hành trình lên hồ Koulikalon, Tajikistan


Sau khi leo núi gần Dushanbe  như ăn khai vị, lên cao độ 600 mét thì hôm sau khi con gái và bạn trai sau chuyến phiêu lưu qua Uzbekistan mất 28 tiếng đồng hồ mới đoàn tụ với gia đình. Con gái mình vốn dòng keo kiệt như bố nên tranh thủ trong vòng 3 tiếng ăn sáng, bơi hồ bơi và spa của Hyatt, kêu trả tiền mà không được ngủ sử dụng khách sạn. 

Chỉ có gia đình mình ngồi ăn ngay không gian mênh Mông này nhưng leo lên xuống 15 dậm

Xe đến đón cả gia đình chạy đến vùng sarytag nơi có những cái hồ đẹp dưới chân mấy dãy núi. Họ gọi các hồ Koulikalon. Muốn xem hay bơi tại đây thì phải leo lên leo xuống 8.6 dậm và đi vòng vòng viếng mấy cái hồ mất thêm 6 dậm xem như 15 dậm hay 23 cây số. Xe đưa cả gia đình đến khu nghỉ dưỡng Artuch có nhiều cabin. Khu này được xây dựng năm 1987, thời Liên Xô cho các lực sĩ tập dược. Có một căn nhà gồm 3 phòng ngủ cho gia đình, đêm nằm nghe tiếng suối chảy phê không thể tả, khá tiện nghi tuy không bằng tiêu chuẩn của Hoa Kỳ. 


Tắm rữa xong thì ra ăn chiều. Có món của người nga, súp mà họ gọi là Borsch rất ngon. Sau đó thì về ngủ lấy sức cho cuộc hành trình lên núi 5 dậm và leo lên 2,800 cao bộ đến nơi cắm trại. 


Sáng ra sau điểm tâm thì có người đến lấy hành lý của tụi này để cho lừa chở lên núi. Tổng cộng là 6 người lo dựng lều, nấu ăn và người hướng dẫn viên và 5 con lừa. Điểm cắm trại không cao lắm chỉ có gần 10,000 cao bộ anh nên lừa được sử dụng để chuyên chở thức ăn, lều chõng lên núi. 


Mình đi Kilimanjaro và Machu Picchu thì ở cao độ quá cao trên 15,000 cao bộ nên họ phải dùng người khuân vác lên núi. Ở Hoa Kỳ muốn lên đỉnh Whitney ở cao độ 14,555 bộ anh có công ty hướng dẫn dùng lừa để chuyên chở lên đó độ 12,000 cao bộ rồi mình leo lên đỉnh. Phải mất 7 ngày đường cho ai có vấn đề bị say núi. 

Cả nhà bắt đầu leo núi ai nấy cũng vui vẻ đến 2 tiếng sau thì mụ vợ bắt đầu rên hỏi còn bao lâu. Mụ không hiểu lý do lấy mình để phải leo núi cho khổ. Kêu có nhà cửa đàng hoàng không ở leo núi ngủ bờ ngủ bụi. 

Thấy mụ vợ leo núi mà thương 

Cuối cùng thì cũng đến nơi sau 5 tiếng đồng hồ. Điểm hay là chỗ cắm trại chỉ có gia đình mình khác với Kilimanjaro và Machu Picchu đông như quân nguyên. Nếu ai leo nổi thì mình nghĩ nên đến đây một lần vì phong cảnh quá đẹp. Machu Picchu thì đẹp nhưng không thể so sánh với chỗ này. Đến nơi đã thấy lều dựng hết, có nệm bơm hơi đầy, rộng rãi chả bù với Machu Picchu hay Kilimanjaro còn Mount Whitney thì mình vác theo lều cá nhân nên không kể. Họ có làm cái lều cầu tiêu. Khác với Kilimanjaro và Machu Picchu họ đem theo bio toilet, đây thì sáng tạo hơn họ đào cái hố rồi để bịch nylon rồi cột vào cái ghế ngồi, khoét cái lỗ rồi gắn cái nắp bồn cầu trên. Thế là cứ vô tư thả bom. Còn Mount Whitney thì mình phải đem bao bio theo, khi đi cầu thì trải ra rồi xếp lại đem xuống núi quăng thùng rác.  Kinh


Xong xuôi thì họ mời ra ăn. Đây là điểm đẹp nhất. Họ để bàn bên cạnh thác suối, cả nhà và anh hướng dẫn viên. Thức ăn thì cũng ngon. Đói quá thì cái gì cũng ngon nhưng phong cảnh thì quá tuyệt. Phía sau là glacier. Núi rừng bao la có mấy con lừa lâu lâu hét chửi nhau, bên bênh ông Trump bên chửi ông Trump nghe điếc tai. Ăn xong thì vào ngủ một tí đến tối họ cho ăn rồi đi ngủ. 


Tối ngủ mình nóng nên chỉ bận áo len ngủ trong khi mụ vợ kêu lạnh cứ rúc vào tai mình ngáy rồi kêu ngủ không được.  Ban đêm, cứ lâu lâu con chó sữa vài cái là mấy con lừa bắt đầu chửi bới nhau. Họ đem theo hai con chó và năm con lừa. Sáng ra hai đứa con rên lạnh quá ngủ không được thêm mụ vợ chửi bên tai nên mình nói với anh hướng dẫn viên là tối nay chắc phải hạ Sơn vì lạnh. Nói cho ngay là lỗi tại mình. Mình leo núi ngủ lều quen còn vợ con chưa bao giờ nếm mùi nên không đem áo đủ ấm. May sao họ kiếm được nhà dưới núi nên sau ăn trưa ngủ một giấc thì cả nhà đi xuống. Trên núi không có Internet nên anh hướng dẫn viên phải đi đến những chỗ cao mà anh ta đã ghi qua gú gồ để có tín hiệu. 


Ăn sáng xong cả nhà ra cởi lừa cho vui vì mụ vợ quạu, chụp hình quay viđeo khiến mụ vui ra. Sau khi biết có chỗ ở cho tối phải trả thêm tiền. Chỉ tiếc là chương trình đêm đó có lửa trại hát hò nhảy múa của người địa phương nhưng quan trọng là sức khỏe mụ vợ và con gái là chính. Cả nhà bắt đầu đi đến hồ Bibijonat. Mình nhớ trên đường từ Santalkay đến Machu Picchu ở Peru có cái hồ đẹp tuyệt vời , màu turquoise quá đẹp nhưng hồ này còn quá đỉnh. Mình đem quần tắm và khăn tắm. Mấy tên đàn ông nhảy xuống nước lạnh độ 5 độC. Mình nhảy đúng 5 giây ba lần nhúng đầu dưới nước lạnh quá chạy lên bờ. Thằng con quạt được 4 cái bơi bướm là cóng người đi lên. Có ông tajik theo dọn đồ đạt không biết bơi may có thằng Bồ con gái kéo lên. Kêu sợ quá mới lấy vợ suýt chết. 


Xong xuôi cả đám về trại ăn cơm trưa rồi ngủ trưa một tiếng rồi chuẩn bị xuống núi. Họ cho lừa đem Vali xuống với đồ trại. Đi vòng qua xem mấy cái hồ khác trên đường về. Cảnh quá đẹp thêm không có du khách khác. Ở trại mình ở qua đêm trước khi lên núi chỉ thấy đâu 6 người, trên đường đi thì gặp 2 tên gốc hòa Lan. Ra thiên nhiên mà gặp du khách nhiều thì mất vui nhất là người Tàu. Đây cả không gian dành cho mình riêng biệt. Quá hạnh phúc. Nhún mình vào nước hồ lạnh cóng nhưng đem lại tinh thần rất thoải mái. Chắc phải làm Hoài quá mỗi ngày tắm nước lạnh nhưng không lạnh như ở hồ. 


Cuối cùng cũng về đến trại. Con gái với mụ vợ kêu tắm xong là bay lên giường còn mình thằng con và thằng Bồ con gái ra ăn cơm về mấy đầu bếp đi trước đã nấu ăn. 


Ăn xong là chỉ biết lên giường tới sáng. Con gái chạy lại bên cạnh nằm nói chuyện tới khi mụ vợ chui ra. Tối mình nằm ngoài phòng khách vì toàn cửa sổ còn thằng con ngủ chung phòng với mẹ. 


Cuộc hành trình leo núi của gia đình năm nay khá chông gai nhưng nhìn lại có nhiều kỷ niệm đẹp. Cho thấy mình hạnh phúc đem được cả gia đình lên đây chớ không có sức khỏe thì chả bao giờ có những giây phút tuyệt vời trên đỉnh núi ở Tajikistan này với dân tình quá hiền hòa.


Phục nhất là mụ vợ dám leo núi với mình ở tuổi gần 7 bó. Đó là một niềm hạnh phúc vô biên vì mình thích leo núi mà mụ vợ leo không nổi cũng Chán Mớ Đời . Đi một mình thì buồn mà nếu không đi thì vài năm nữa sức khỏe thì hết mong thực hiện các điểm du lịch mình muốn khám phá. 

Hôm nay sẽ đi chuyển đến hồ đại đế Alexander.  Xong om


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Scam dụ dỗ ông già trên mạng


Hôm qua đọc trên mạng, anh của người bạn xưa, than là đã về hưu già khú đế mà sao Dạo này mấy cô trẻ cứ muốn nối kết. Khiến mình nhớ đến câu chuyện một ông mỹ triệu Phú được mấy cô gái trẻ bu như ruồi. Một hôm thấy ông đi với một gái trẻ đẹp nức nở, bạn bè hỏi bạn gái mới.  Ông ta nói không vợ tôi. Họ hỏi làm sao ông tán hay vậy ông ta kêu tôi nói 96 tuổi thay vì 69 tuổi nên cô ta muốn làm vợ thay vì bạn gái. Ít chờ đợi lâu hơn. 


Lạ cuộc đời có nhiều người thay vì đi làm kiếm tiền cứ muốn dụ dỗ thiên hạ kiếm tiền, lừa lọc đủ trò. 


Nhớ đến chuyện bà Anna Nicole Smith khi xưa lấy ông chồng già khú đế hơn bà ta 60 tuổi được 1 năm khiến ông ta về thiên quốc. Người bà ta lấy là tỷ Phú J Howard Marshall. Ông ta gặp bà Smith trong vũ trường khỏa thân nên đem lòng mê và lấy luôn, giúp ông ta về chầu diêm vương sớm hơn dự định. Sau đó bà Nicole và gia đình ông Marshall đưa đơn ra tòa kiện nhau chí choé. Cuối cùng bà ta vớt được 250 triệu đô làm vợ 1 năm cho ông già. Khiến các cô gái khác noi gương theo. Chịu khó một vài năm hầu thằng già giàu là giàu có. 


Có tiền của chồng chết để lại nên trai bu bà Smith như ruồi rồi bà ta chơi bạch phiến vì có tiền nên lăn đùng ra chết. Mấy ông Bồ cũ nhảy vào kêu con bà ta là con của họ. Cũng cải nhau chí choé sau này không nhớ chuyện ngã ngũ ra sao. 


Viết tới đây thì nhớ anh bạn quen ở New York kể là sau khi mình qua Cali lấy vợ thì anh ta gặp mấy cô từ Hà Nội sang. Họ chài được mấy ông mỹ già qua Việt Nam chơi, làm Đám cưới rồi bảo lãnh sang mỹ. Họ chuyền nhau mấy ông Mỹ già để nuôi họ. Kinh


Tưởng chỉ có Mỹ mới có vụ này ai ngờ Việt Nam cũng không thua. Kinh


Ở Cali cũng có nhiều cô trẻ chà mấy ông già. Nhớ có ông bà kia mướn phòng. Bổng nhiên có người muốn mua căn nhà ở Việt Nam giá đâu $300,000 cách đây đâu 15 năm. Ra Bôn Sa nói năng sao với mấy ông thì có một cô trẻ độ 30 gọi điện thoại rủ về Việt Nam với cô bé chơi. Bà vợ không chịu kêu chú Sơn nói dùm. Mình hỏi chuyện thì ông ta trả lời giọng quảng “đi tìm tương lai” ở tuổi 82 với cô trẻ 30 tuổi. Sau đó hai vợ chồng về Việt Nam ký giấy tờ bán nhà rồi dọn về las Vegas để rồi ông chồng chết liền đi tìm tương lai sau đó. 


Một ông khác kể đi chợ đang kiếm chỗ đậu xe thì một cô trẻ dừng lại hỏi đi chơi với em buồn quá. Lên xe cô ta chở lại trạm xăng đổ xăng thế là móc ra tiền để trả rồi đi ăn tiệm sang trọng, sau đó cô ta mua thêm hai phần về cho ba má em ăn thế là mất mấy trăm đô cho mấy tiếng bên em. Quá rẻ. Chán Mớ Đời 


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Trung Cộng ngày nay


Đang tính đi Trung Cộng lại nhưng ông mỹ từng làm việc cho tòa đại sứ tại Việt Nam và Trung Cộng, khuyên không nên đi Trung Cộng lúc này vì tình hình bên đó đang có chính sách chống đế quốc xâm lược. Dạo này mình đọc và xem phim tài liệu về sự thành lập của Trung Cộng và các chính sách của họ từ thời Mao Trạch Đông đến nay thì phải công nhận cách mạng của họ quá vĩ đại, đã giết trên 100 triệu người Tàu. Kinh

Tòa nhà quốc hội do Trung Cộng xây tặng nhân dân Tajikistan 

Từ cải cách ruộng đất, theo chiêu thức trong truyện Thủy Hử, khi Lâm Chung dẫn đứa bé của chủ đi chơi, bọn cướp muốn ông ta đi theo nên giết thằng bé, khiến ông ta sợ và bỏ theo Đảng cướp trở thành một trong những nhân vật khét tiếng trong Thuỷ Hử. Tương tự họ kêu các nông dân đấu tố các địa chủ và ra tay giết để giúp họ bước qua một trang sử mới và luôn luôn trung thành với Đảng vì bàn tay đã nhuốm máu của người vô tội. Ông Vũ thư Hiền có kể là họ có đấu lưng trong cuộc cải cách ruộng đất ở Bắc việt. Người dân vô tội bị bắt đấu tố các nạn nhân quen. Họ không nở nên cán bộ đột phá tư duy chơi đứng sau lưng để khỏi nhìn mặt kẻ quen biết hay họ hàng. Họ gọi là đấu lưng.  


Họ giải thích ông Mao rất mê Stalin như Tố Hữu ngày nào kêu gào khóc khi tên đồ tể xứ Georgia mà mình có viếng căn nhà khi ông ta sinh ra và viện bảo tàng tại Georgia. Họ nói không có Stalin thì không có Mao. Không có Mao thì không có Pol Pot.  Những gì Stalin làm được thì Mao Thị làm khá hơn giết nhiều gấp bội lần. Như Pol Pot giết 2 triệu người cao miên. Mao có sang liên Xô học nghề Stalin. Nên khi kruschev lên án Stalin thì mao lên tiếng phản đối tên phản động thành phần xét lại. Đưa đến phong trào một bước nhảy vọt làm 50 triệu người Tàu theo ông bà rồi cách mạng văn hóa giúp Lâm Bưu về thăm ông bà thêm 100 người khác.  Cách ngừa vụ một kruschev tại Trung Cộng. 


Cuộc cách mạng văn hóa của Mao đã giết bao nhiêu triệu người. Trong khi cuộc cách mạng của Đặng Tiểu Bình đã giúp Trung Cộng phát triển nhanh chóng, xóa đói giảm một cách kỹ lục trên toàn thế giới. Chỉ giết 2000 sinh viên tại Thiên An Môn. 


Mình nhớ vào cuối thập niên 90, người ta tiên đoán Nhật Bản sẽ trở thành quốc gia số một trên thế giới bỏ sau lưng Hoa Kỳ, kẻ đã thả 2 trái bom nguyên tử. Sau đó Liên Xô thả hai quả bom mang tên cái búa và lưỡi liềm. Chính phủ pháp phải kêu một ông người Việt Phan Văn Trường ra đại diện Pháp quốc để thương lượng với người Nhật. Họ kêu phải để dân á châu mới hiểu và thương lượng được với người Nhật. 


Nhớ trong cuốn sách dạy về thương lượng ông Herbert Cohen kể khi ông ta sang Nhật Bản để thương lượng. Xe đón ông ta tại phi trường và câu hỏi đầu tiên là cho họ xem vé máy bay để tiện việc thu xếp đưa ông ta ra phi trường. Ngây thơ ông ta đưa vé máy bay. Cả tuần lễ họ chỉ mời ông ta đi tham dự các lễ Lộc thăm viếng ăn uống đủ thứ không  thấy thương lượng. Khi ông ta hỏi thì họ nói còn thì giờ đừng có lo. Ông là thượng khách nên muốn cho ông biết về văn hóa Nhật Bản. Cuối cùng thì phải thương lượng vì chỉ còn mấy tiếng đồng hồ nên kết quả không tốt đẹp lắm. Ngày nay ai cũng rên thương lượng Với người Tàu rất mệt mỏi. 


người Nhật đang lên như diều gặp gió bổng nhiên rớt cái đụi nhà cửa đang lên cao xụp như điên. Và Lê lết đến ngày nay. 


Anh ba tàu ngày nay cũng đang trên cao của cuồng vọng bá chủ thế giới bổng nhiên tài liệu tin tức ở đâu đưa ra te tua. Họ nói dân số xứ này là 1.4 tỷ người nhưng nhà cửa xây cất mới dành cho 3 tỷ người nghĩa là sao. Họ xét hỉnh ảnh bên Tàu dựa theo ánh sáng ban đêm thì tính ra người tàu không có 1,4 triệu dân như đã báo cáo mà con số còn tệ hơn. Gần đây họ cho biết con số điện thoại sử dụng tại Trung Cộng giảm đến 200 triệu mặc dù có nhiều người có nhiều số điện thoại và bỏ nhưng con số đáng xét lại.  Bao nhiêu thành phố mới hay đang xây bỏ nữa chừng. Người ta gọi là thành phố ma. 


Nội chạy dọc quốc lộ 1 của Việt Nam từ Nha Trang ra Huế mình thấy không biết bao nhiêu nhà đang xây bỏ hoang. Hình ảnh từ bên tàu còn kinh thiên hơn nữa. Nhớ lâu rồi về Hà Nội từ Nội bài chạy về Hà Nội thấy hai khu xây nhà chỉ thấy có gạch chưa tô và bỏ đó. Lần sau về thì hình như họ đã bán được mấy căn nhà này. 


Vấn đề ngày nay của Trung Cộng là bất động sản banh ta lông. Công ty bất động sản thứ hai của Trung Cộng phá sản kéo theo bao nhiêu người đầu tư trung lưu. Mấy tên giàu có triệu Phú thì đã bỏ chạy, tẩu tán ra hải ngoại. Thấy tên những người Tàu mua sổ thông hành của Malta toàn là tỷ Phú và triệu Phú. Họ hạ cánh an toàn trong khi những người Tàu trung lưu bao nhiêu tiền mồ hôi nước mắt đều biến theo bác Mao. 


Tại Vọng Các có một tòa nhà cao ốc đang xây bổng xụp cái đúng lúc cơn động đất cách đó cả ngàn cây số do một trong những nhà thầu tên tuổi của Trung Cộng. Họ cho rằng người Tàu xây dựng quá nhanh chóng nên bỏ nhiều công đoạn và tham nhũng khiến họ ăn gian làm dối đưa ra những sự việc. Sắt được đem từ Trung Cộng sang vì nhà thầu Trung Cộng nên họ ưu tiên nhân công của họ cũng như nguyên liệu. 

Gạch men tàu dden qua Tajikistan 

Ngồi nói chuyện với người Tajikistan về Trung Cộng. Hoj đồng ý là các xây cất của người Tàu không được tốt lắm. 


Mình xem tài liệu các xe lửa cao tốc thấy hoành tráng hơn Nhật Bản nhưng người Tàu không đi nên lỗ. Lý do là vé đắt hơn xe lửa thường gấp 10 lần thêm có nhưng vụ xe lửa cao tốc chạy nhanh rồi sau đó gây tai nạn nên họ phải giảm tốc độ, bớt đi 100 cây số một giờ thì chỉ nhanh hơn xe lửa thường có chút đỉnh. Lỗ vì ít ai đi nên không có tiền trả nợ mượn xây cất. Cho nên mình hơi lo vụ họ xây đường xe lửa cao tốc ở Việt Nam. 

Tương tự ở Tajikistan họ cho người Tàu đấu thầu trúng xây cái đập thủy điện lớn nhất vùng này rồi dân tình nghe sao đó nên kêu Ý Đại Lợi đến xây tương tự ông thủ tướng mã lai cũng đền bù cho công ty Trung Cộng rồi rút khỏi hợp đồng xây cất các chương trình vành đai và con đường của Trung Cộng đưa ra. Mình đang ở Tajikistan thì xứ này nghèo. Phi trường thủ đô của họ như phi trường Đà Lạt. Có một khu người Tàu đầu tư bên Mã Lai rồi bỏ dỡ khơi khơi. Dân tình bắt đầu sợ các vụ người Tàu xây cất nên không dám mua thế là chương trình ngọng luôn từ đó. Cứ nghe tàu là thiên hạ sợ. Ở Dushanbe thủ đô của Tajikistan người Tàu đã xây và tặng mấy tòa nhà to đùng cho quốc hội xứ này. Sự hiện diện của người Tàu với Vành Đai và Con Đường thầy đầy nơi. 


Đang lên như rồng gặp nước bổng nhiên lại rơi vào cái hố như Nhật Bản khi xưa. Không biết có phải bị mỹ chơi là đúng quy trình. Áp thuế khiến hàng bị ứ đọng bán rẻ không ai mua. Thất nghiệp thêm người Tàu đi du lịch tận Đài Loan thì tự hỏi chung một tiếng nói mà sao người Tàu không giống như người Đài Loan, văn minh lịch sự. 


Tình hình của chương trình Đảng cộng sản đưa ra thực hiện và họ Tập được cử ra đứng đầu nay thấy không khá nên có lẻ họ sẽ dẹp và đổ lỗi tại Tập thị rồi đưa ra đường lối khác nên có lẻ họ Tập sẽ bị thay thế. 


Tình hình kinh tế tại Trung Cộng đang te tua và có thể kéo các nước theo. Có lẻ vì vậy Hoa Kỳ và Trung Cộng ngưng chiến vụ áp thuế nhưng lối phát triển của Trung Cộng từ 40 năm qua đã hết hiệu nghiệm. Các nước khác như ấn độ nhảy vào thay thế thêm máy móc sẽ được sử dụng nhiều nên chế độ thực dân mới sẽ cáo chung. Nay chỉ cần có khoáng sản, nguyên liệu và tạm thời dầu lửa vì tương lai sex sử dụng hạt nhân nhiều hơn. Hoa Kỳ đang tiến hành với chính phủ Trump đầu tư vào các nhà máy điện hạt nhân. Nghe nói đến cuối thập niên sẽ có 10 nhà máy hoạt động và tái hoạt động. Vụ này không phải Trump mà các công ty lớn định hướng nên đừng có nhảy vào chửi ông ta.  (Còn tiếp)


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Chửi hoa hậu hoàn vũ được tiền

 

Nhớ dạo ở Âu châu, năm nào đến lễ đăng Quang hoa hậu hoàn vũ là Tây đầm hay kháo nhau xem. Chả bao giờ có đầm được lên ngôi hoa hậu hoàn vũ cả. Trước mấy ngày là báo chí lá cải nói đến rồi truyền hình giới thiệu thí sinh nào có khả năng đăng Quang rồi sau lễ hội lại báo lá cải phê bình, truyền hình lên tiếng đủ trò. Sang Hoa Kỳ cũng thấy thiên hạ xem nhưng ngày nay chả thằng Tây nào để ý. Còn Việt Nam thì có nạn lạm phát hoa hậu. Có đủ loại hoa hậu hàng năm như hoa hậu bánh căn, hoa hậu bánh flan. Bú xua la mua rồi nghe đến hoa hậu bán thuốc giả. Chán Mớ Đời 


Chương trình  Miss Universe hoa hậu này một thời danh tiếng khắp thế giới, được các quốc gia trên thế giới mua bản quyền hàng năm để chiếu cho dân xem. Show này được thành lập năm 1952. Năm 1996 Miss Universe, show lớn nhất về hoa hậu hoàn vũ đang trên đường phá sản. Vì show truyền hình này mất hàng triệu khán giả trên toàn thế giới. Lý do là các đài truyền hình dây cáp mọc lên như nấm, tranh dành khá nhiều các khán giả của các đài truyền hình chính. Khi mình ở pháp chỉ có 3 đài truyền hình sau đó có đài Canal + ra đời. 

Hoa hậu Anh quốc bỏ tham dự cuộc thi hoa hậu hoàn vũ vì cảm thấy như bị đối xử như cô ả Giang hồ


Ông thần Trump mê lấy vợ đẹp nên mua lại cái show này với giá 10 triệu đô La và đột phá tư duy vựng cái show này ầm lên, ai cũng nói đến mỗi ngày. Tương tự như ông ta bị kiện tụng ra tòa lại càng khiến ông nổi tiếng thêm, càng có người ghét thì thiên hạ cúng dường ngân quỹ kiện tụng hay tranh cử. Qua vụ show hoa hậu hoàn vũ mới hiểu tại sao ông này dẫn dắt dư luận ngày nay. Đó là cách làm ăn ra tiền của ông thần này. 


Các tổ chức phụ nữ lên án các vụ trưng bầy bắt phụ nữ bận váy hay bikini này nọ khi thi hoa hậu rồi khán giả truyền hình bị phân tán vì có nhiều đài truyền hình dây cáp có nhiều chương trình riêng cho nhóm khán giả. Tiền ra như nước mà các công ty bảo trợ từ từ rút lui. 


Buồn đời ông Trump nhảy vào mua hết franchise của show này như Miss Universe, Miss USA, Miss Teen USA của công ty ITT corp với giá 10 triệu đô la. Thiên hạ bắt đầu chửi Ông ta là điên từ đó đến nay. 


Khởi đầu ông ta đem văn phòng về các tòa nhà cao ốc của ông ta. Mua thời gian cao điểm để chiếu ở CBS sau này NBC. Đổi tên lại Miss Universe Organization. 


Ông ta bắt đầu tạo dựng hình ảnh cuộc thi hoa hậu bình thường thành một gánh xiếc với nhiều trò. Ông ta khám phá ra một điều là tiêu cực hấp dẫn thiên hạ, báo chí, bán quảng cáo. Làm giàu. Nhân dân rất thích chửi nhau, càng chửi nhau thì ông ta càng có tiền. 


Điển hình là hoa hậu Alicia Machado khi đăng quang năm 1996, cô ta lên cân nên ông ta gọi cô ta là “miss piggy “ và “miss housekeeping “. Thế là truyền thông nhảy vào đánh tơi bời những lời tuyên bố gây chấn động. Và giúp cho show, quảng cáo bán như tôm tươi. Câu nói của ông ta được đăng trang báo số một khắp thế giới và ai cũng muốn xem chương trình dậy sóng này. Ông dùng chương trình để làm ăn các thứ khác của ông ta. Một công hai chuyện. Khi ông ta chửi là có bài bản đẻ ra tiền chớ không phải khơi khơi phát biểu như kẻ cuồng.  Chỉ có người chửi mới có vấn đề vì trúng kế. 


Ông ta cứ tiếp tục để tin tức các thÍ sinh hoa hậu được đăng trên các báo lá cải. Báo chí càng nói đến thì ông ta càng bán quảng cáo làm tiền thêm. Vào cuối thập niên 90, có đến 9 triệu khá giả toàn cầu xem chương trình hoa hậu hoàn vũ. Sau đó ông ta bán 28 triệu đô, gần gấp ba lần khi ông ta mua. 8 năm trời lời 18 triệu. 


Caí vui là ông ta làm tiền nhưng lại đóng góp tiền cho các quỹ giúp phụ nữ, tạo ra các đại sứ đa quốc gia để các hoa hậu có thể giúp đỡ việc thiện trên thế giới. 


Ông ta tạo ra sự chú ý. Chú ý là tiền bạc. Thiên hạ càng nói thì ông ta càng làm tiền nên ngày nay chúng ta thấy các người nổi tiếng đều tìm cách làm sao cho thiên hạ nhắc đến họ. Bận áo quần hở hang  như ở truồng hay ly dị rồi giựt chồng thiên hạ ôi thôi đủ trò để tạo tiếng vang và thiên họ vào xem hay nhấn like. 


 Càng nhiều càng tốt càng nhiều tiền vô.  Thiên hạ cứ lên mạng chửi để được tiền. Cứ vào các mạng xã hội là thấy chửi loạn cào cào. ai đó nhảy vào chửi lại là họ được tiền vì số lần người xem hay nhấn. Thế giới đảo điên không biết người chửi điên hay người tạo ra xì căng đan điên. Chỉ biết có người hốt bạc. 


Chúng ta sống ở thời đại khá đặc biệt trong lịch sử loài người. Có tự do ngôn luận nhưng bị định hướng bởi truyền thông và kẻ cầm quyền, dẫn dắt chúng ta như bầu cừu, chửi bới nhau để họ nắm quyền lâu thêm hay làm tiền. Chúng ta tự mãn Chán Mớ Đời. 


Trong tương lai sẽ không còn thi hoa hậu nữa mà hoa hậu AI. Thiên hạ dùng AI làm ra nhiều cô đẹp nức nở người bình thường không thể bì kịp. Nhiều tên kiếm tiền bằng cách làm người đẹp AI rồi kiếm tiền như ma cô. Thiên hạ theo dõi nói chuyện với mấy em AI họ bỏ túi. Khỏi cần làm xì căng Đan 


 Tóm lại muốn giúp ai giàu thì cứ chửi họ, càng chửi càng tạo thêm nghiệp cho mình và tạo Phước cho người bị chửi.  Em tải bài này trước khi lên núi, chắc sẽ không có Internet cả tuần. Sẽ trở lại thành phố một ngày rồi lại lên núi 2 tuần. 


Sẽ kể chuyện leo núi cắm trại trên núi Tajikistan với gia đình. Đi leo núi nơi không có du khách đến. Hôm qua leo thử một thì chỉ thấy bò lửa và cừu. Đi Machu Picchu và Kilimanjaro thì đông như quân nguyên. Đây chả có thằng Tây nào. Chỉ có em nắm tay mụ vợ lên núi vì mụ mệt than thằng chồng cứ dẫn đi chỗ nào chả có người. Chán Mớ Đời 


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Đến La Mã nên viếng chỗ này

 Francesco Borromini, kiến trúc sư


Có lẻ một trong những kiến trúc sư người ý mà mình thích nhất đó là Francesco Borromini. Chỉ nghe nói ở trường nhưng khi đến Ý Đại Lợi thấy những trụ của lâu đài Palazzo Spada được thiết kế năm 1653 cho Hồng y Bernardino Spada và ngày nay các kiến trúc sư hay gọi "prospettiva", đại diện cho một biểu tượng của Baroque illusionism. Không biết tiếng Việt gọi là gì. Chủ nghĩa ảo tưởng baroque? Được xem là người khởi đầu cho các tác phẩm được gọi “trompe l’oeil” sau này.


Ông ta thiết kế false perspective để cho người viếng có cảm tưởng hành lang này said đến 35 thước nhưng thực tế chỉ có 8.82 mét. Cảm tưởng khi nhìn đứng trước hành lang được thiết kế cái sàn nhà và cái Trần nhà đều chú điểm vào một vanishing point: trần nhà được thiết kế trúc xuống và cái nền nhà bằng mosaic lại được nâng lên. 


 Phía cuối cùng thì có bức tượng nhỏ của một chiến binh được thêm vào thế kỷ 19 đó Hoàng tử Clemente Spada chỉ có 70 cm chiều cao nhưng người ta có cảm tưởng là một to lớn như thật. 

Chúng ta thấy sàn nhà được đưa lên như con dốc và Trần nhà đi xuống 
Kiến trúc sư thiết kế mấy trụ chéo theo perspective thêm các gạch cũng nhỏ theo

Bác nào có dịp đến Ý Đại Lợi nếu có thời gian thích nghệ thuật thì ghé lại đây để xem vì là một điểm nhấn lịch sử về nghệ thuật đã giúp các nghệ nhân sau này tạo ra nhiều trường phái. Khi con người không còn bị gò bó với những giáo điều thì họ sẽ bơi lội trong vùng sáng tạo vô biên. 

Ta thấy king cảnh rất nhỏ bé nhưng đứng xa sẽ thấy rất lạ
Hình này không thấy người đứng thì thấy tưởng to tác lắm

Mình mất công tìm các bản vẽ thiết kế lại hành lang Borromini này. Dù là vua chúa trả tiền nhưng người đời cứ gọi là hành lang Borromini. Cạnh chỗ này có Palazzo Farnese rất đẹp ghé luôn. 


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn